BEYOND

  • by

[20:00]

Độc bộ. Ngẫm nghĩ. Lần đầu thất tình, mình có tâm trạng như thế nào nhỉ?

Hôm đó Sài Gòn cũng mưa nhạt như vầy, rải bộ trên sân trường Bách Khoa, miệng lẩm bẩm bài Inconsolable, lần đầu biết cảm xúc như có mưa rơi trong tim.

Mình chẳng thất tình nhưng sao hôm nay lại nhớ đến chuyện này?

[19:45]

Tối nay thích đi bộ, nên xuống xe sớm, rồi đi một đoạn ngắn về nhà. Va ly và bóng hình vẫn theo sau. Nghe tiếng vĩ cầm từ Ngôi nhà của Chúa vang lên thật da diết. Hôm nay là tối Chúa Nhật. Cảm thấy biết ơn.

[19:20]

Máy bay hạ cánh. Một người trên máy bay nói to: “Welcome to Saigon!”. Tôi chen vào, giọng to và trầm kiểu film Mỹ: “No, Welcome to Life!” Chúng tôi cười phá lên. Hoàn hồn!

[18:45]

Căng rồi! Máy bay thót tim như thế này. Có khi nào…

Tôi phải gửi gắm đôi lời thôi. Bây giờ tôi phải nhắn tin với nội dung gì và nhắn cho ai nhỉ? Dù là mạng điện thoại vẫn chưa kết nối lại được…

Suy nghĩ khác ập đến.

Tôi đã chưa có những gì trong cuộc đời này nhỉ?
Tôi phải suy nghĩ về chuyện này mới được.

Cái gì?
Tôi phải suy nghĩ xem mình chưa có gì trong đời à? Sao lại thế?

Làm con người thì phải chỉ ra cái mình chưa có trong 1 phẩy 5 giây chứ?

What happened to my life?
Cái quái gì thế này!
Đơ hay Mơ?
Tự sướng hay AQ à?
Tôi đếch quan tâm bạn nghĩ gì về chuyện này nhưng mà:

I have Fucking no Answer.
Big Trouble?

[Giờ này]

Tôi biết vẫn có nhiều người dõi theo mình. Họ thật tâm mong muốn tôi thành công hơn nữa, hạnh phúc hơn nữa. Họ muốn nhìn thấy tôi tiếp tục làm được những điều đẹp đẽ. Họ muốn nhìn thấy tôi mỉm cười.

Tôi phải tiếp tục phá vỡ những giới hạn của mình.

Tôi quyết định rồi. Tôi phải đi tiếp. Tôi phải tiếp tục. Tôi sẽ vượt qua TMT.

Beyond TMT.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *