27.7.2017

Kỷ niệm 1 năm ngày “chắp bút” xong Trước bình minh luôn là đêm tối, và là lần đầu tiên “thả thính” về cuốn sách trên Facebook. Có thật nhiều điều tuyệt vời đã diễn ra từ đó đến nay!

27.7.2017
“Phải nói nỗi cô đơn chính là bản chất của người nghệ sỹ, bởi vì bao giờ nghệ thuật cũng đòi hỏi đưa ra một sản phẩm mới, chưa từng xuất hiện. Phải là một sản phẩm duy nhất, với mọi người và với cả chính mình. Điều đó có thử thách. Nếu một sản phẩm mình đưa ra lạ hoắc mà mọi người không hiểu gì cả, đó là một sự đối thoại trong cô đơn tuyệt đối. Nhà thơ, nhà văn, doanh nhân xem sản phẩm của mình như một tác phẩm nghệ thuật… họ như những cái mỏ có nhiều tầng vỉa, trong giao tiếp xã hội đó là tầng mặt, và muốn tìm đến những vỉa quặng đầu tiên thì phải bóc từng lớp vỏ mặt ấy đi, và càng bóc sâu hơn thì càng quý giá. Người nghệ sỹ cần phải sống một lúc bằng tầng mặt và bằng tầng vỉa sâu phía dưới. Có một thực tế là không phải lúc nào những người thân của mình cũng hiểu mình, nhưng nhiều khi mình lại thích… sự không hiểu đó, đấy là thân phận của người nghệ sỹ. Có tất cả mọi người nhưng lại không có ai cả. Có cuộc thám hiểm nào mà lại đông người? Hành trình đi đến nghệ thuật là những cuộc thám hiểm vô tận vào thế giới tâm hồn của con người. Và đã là thám hiểm thì phải ít người, những người tài năng nhất phải đi đầu. Đôi khi họ chỉ có những người theo sau chứ không phải những người cạnh bên. Và trải nghiệm đó là cần thiết. Lúc “cô đơn”, tôi hoà mình vào sáng tạo.”
Hôm nay, tôi hoàn tất quyển sách đầu tay của mình, theo “đơn đặt hàng” từ NXB. Bạn có vui cùng tôi chứ?