Và những cơn-mưa-tháng-Sáu lại đến

And in the end, June always comes to me again.

Sorry, i will not miss you. Because i’ve missed you already.

Cơn mưa tượng trưng cho nỗi nhớ, cơn mưa lại nối liền trời và đất. Vì thế nên “cuộc đời thì quá ngắn còn nỗi nhớ lại quá dài”

Cứ mỗi khi tháng Sáu “gõ cửa” báo tin mình đến bằng âm thanh tí tách, rì rào của những hạt mưa vội đắm mình trên thềm ban công, thàng-trai-tháng-Sáu lại lên cơn ê ẩm hoài niệm về một điều mà anh ta cũng đek biết là điều gì, hay là ai, dù cho lúc ấy anh ta đã “yên bề” hay chưa, có khi là về một tiền kiếp xa xăm nào đấy cũng nên cho thêm phần ly kỳ và hồi hợp. Rồi anh ta lại lên Facebook “ca cẩm” mấy câu trên, y như rằng, cũng chẳng quên nghe lại bài hát huyền thoại này, duy nhất trong tháng Sáu. Anh ta cho phép cảm xúc của mình nâng niu sự hoài niệm như một kho báu của riêng mình. Và để rơi vào trúng chu-kỳ-cảm-xúc này rồi còn kết thúc sớm, anh ta chọn luôn đó là hôm nay.

https://m.youtube.com/watch?v=ztvMwmPaByg

Một cơn mưa bất chợt, neo về một cảm xúc sẵn có tự muôn kiếp.
Những cánh hoa khẽ rơi trước hiên nhà. Những cánh hoa ảo mộng.

“Endless Rain
Lemme forget
All of the pain
All of the sadness”

Năm nay hai cha con cùng nằm nghe bài này.